Tuy nhiên, đến năm 1942, tình hình đã hoàn toàn đảo ngược. Khi Mỹ tham gia Thế chiến II, đất nước này phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt lao động trầm trọng do nam giới phải nhập ngũ và nhiều công nhân chuyển sang làm việc trong ngành công nghiệp quốc phòng. Đứng trước nhu cầu cấp thiết về nhân công, đặc biệt trong lĩnh vực nông nghiệp và đường sắt, chính phủ Mỹ đã triển khai Chương trình Bracero. Chương trình này kéo dài từ 1942 đến 1964, cấp giấy phép lao động tạm thời cho hơn 4.5 triệu người Mexico. Sự thay đổi chính sách đột ngột này phản ánh rõ nét cách tiếp cận thực dụng của Mỹ đối với lao động nhập cư Mexico, khi họ bị trục xuất trong thời kỳ khủng hoảng nhưng lại được chào đón khi nền kinh tế cần nhân công.
Về mặt kỹ thuật, bức tường đã trải qua nhiều lần cải tiến đáng kể. Ban đầu chỉ là hàng rào dây thép gai đơn giản. Đến những năm 1990, dưới thời Tổng thống Clinton, công trình được xây dựng từ những tấm kim loại tái chế của đường băng máy bay thời chiến tranh Việt Nam. Năm 2019, một dự án nâng cấp quy mô lớn đã được thực hiện với chi phí hơn 100 triệu USD, thay thế hoàn toàn cấu trúc cũ bằng hệ thống rào chắn hiện đại cao 30 feet (khoảng 9 mét).
Cửa khẩu San Ysidro hiện là cửa khẩu biên giới bận rộn nhất thế giới với khoảng 300.000 người di chuyển hợp pháp qua lại mỗi ngày. Những người sống hai bên cửa khẩu xem San Diego là thành phố chung của cả Mỹ và Mexico. Tuy nhiên, khu vực này cũng phải đối mặt với nhiều thách thức về an ninh và di cư bất hợp pháp.
Gần đây nhất, vào tháng 2/2024, hơn 550 người nhập cư bất hợp pháp đã được thả ra tại trạm trung chuyển Iris ở San Ysidro do các cơ sở giam giữ ở Otay Mesa đã vượt quá công suất 190%. Quận San Diego đã phải chi 6 triệu USD để vận hành một “trung tâm chào đón người di cư” nhằm cung cấp các dịch vụ cơ bản.