Ngoài ra, các tổ chức phi lợi nhuận và các nhóm nghiên cứu có thể sử dụng để nghiên cứu thay đổi môi trường, đô thị hay theo dõi hoạt động bất hợp pháp. Bên cạnh ví dụ về hoạt động ma tuý ở trên, cơ quan lập bản đồ Tây Ban Nha sử dụng công cụ địa không gian của Esri để giám sát sự phát triển đô thị ở Catalonia, hay quận Fairfax ở bang Virginia sử dụng các sản phẩm của Esri để theo dõi các bệnh trên cây.
Thách thức và hạn chế
Mặc dù mang lại nhiều lợi ích, việc sử dụng các công cụ phân tích hình ảnh vệ tinh vẫn đối mặt với một số thách thức và hạn chế. Đầu tiên là vấn đề độ phân giải: hình ảnh vệ tinh công khai thường có độ phân giải 30 mét mỗi pixel, đủ để nhận diện các mô hình lớn nhưng không phù hợp để theo dõi chi tiết các cấu trúc nhỏ hoặc giám sát thời gian thực. Thêm vào đó, tần suất cập nhật dữ liệu cũng là một trở ngại lớn. Với chu kỳ cập nhật 4-5 ngày, các vệ tinh công khai khó đáp ứng nhu cầu giám sát các sự kiện thay đổi nhanh chóng như cháy rừng hay bão. Tuy vậy, chúng vẫn hữu ích trong việc theo dõi xu hướng dài hạn.
Một vấn đề đáng lo ngại khác là quyền riêng tư. Mặc dù độ phân giải thấp hạn chế khả năng theo dõi chi tiết, nhưng vẫn tồn tại nguy cơ lạm dụng công nghệ, đặt ra câu hỏi về đạo đức và bảo mật.
Dù còn những giới hạn này, các công cụ phân tích hình ảnh vệ tinh đã mở ra cơ hội lớn cho người dùng không chuyên tiếp cận dữ liệu không gian – địa lý vì mục tiêu xã hội. Sự phát triển liên tục của các mô hình AI tiên tiến từ NASA, Earth Genome và các tổ chức khác hứa hẹn một tương lai nơi việc giám sát và hiểu rõ những thay đổi trên Trái Đất sẽ trở nên nhanh chóng, chính xác và toàn diện hơn.
Nguồn: Wall Street Journal